Bài giảng Chúa Nhật Lễ Hiện Xuống – Lm. Peter Trần Thế Tuyên
LỄ CHÚA THÁNH THẦN HIỆN XUỐNG
Sách Tông Đồ Công Vụ 2,1-11; Thư Thứ I Thánh Phaolô gửi Côrintô 12,3-7,12-13;
hoặc Thư Thánh Phaolô gửi tín hữu Rôma 8,8-7
và Phúc Âm Thánh Gioan 20,19-23
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo thánh Gioan
Vào chiều ngày ấy, ngày thứ nhất trong tuần, nơi các môn đệ ở, các cửa đều đóng kín, vì các ông sợ người Do-thái. Đức Giê-su đến, đứng giữa các ông và nói: “Bình an cho anh em!” Nói xong, Người cho các ông xem tay và cạnh sườn. Các môn đệ vui mừng vì được thấy Chúa. Người lại nói với các ông: “Bình an cho anh em! Như Chúa Cha đã sai Thầy, thì Thầy cũng sai anh em.” Nói xong, Người thổi hơi vào các ông và bảo: “Anh em hãy nhận lấy Thánh Thần. Anh em tha tội cho ai, thì người ấy được tha; anh em cầm giữ ai, thì người ấy bị cầm giữ.” Đó là Lời Chúa.
Diễn ý Phúc Âm:
Chiều ngày Thứ Nhất Phục Sinh,
Môn đệ kín cửa nín thinh phập phồng
Giêsu xuất hiện giữa phòng,
Bình an chúc phúc muôn lòng mừng vui.
Bây giờ không thể trốn chui,
Nhưng phải rao giảng Tin Vui nhân trần
Thổi hơi ban tặng Thánh Thần,
Cầm buộc tháo gỡ riêng phần thiêng liêng.
Thánh Thần sức mạnh thần thiêng,
Kẻ nào cản trở ngả nghiêng đổ nhào.
Thánh Thần sắc đỏ khoe màu,
Ngọn lửa nóng sốt sôi trào nhiệt tâm.
Giáo Hội kiên vững ngàn năm,
Qua bao bắt bớ giam cầm dã man.
Thế quyền có lúc tiêu tan,
Thần quyền bền vững nhờ ban Thánh Thần. Amen.
I. Giáo lý Phúc Âm:
Chính Chúa Giêsu Phục Sinh, Đấng bình an ban chính mình cho các tông đồ.
Chúa Giêsu Phục Sinh bình an sai tông đồ đi loan báo tin mừng: Tin mừng Phục Sinh, tin bình an.
Tông Đồ được nhận lãnh Chúa Thánh Thần để đi rao giảng Tin Mừng và thành lập Giáo Hội.
II. Diễn giải Phúc Âm:
1. Tại sao lời đầu tiên của Chúa Giêsu Phục Sinh là lời chúc bình an cho môn đệ?
Vì các môn đệ Chúa mất bình an vì sợ người Do Thái như Phúc Âm diễn tả là “nơi các môn đệ ở, các cửa đều đóng kín, vì các ông sợ người Do-thái!” Cái sợ nầy đã thể hiện:
Qua việc Phêrô chối Chúa 3 lần trước mặt đứa tớ gái của Thầy Thượng Tế Caipha theo tường thuật của Phúc Âm Gioan 18.25.
Qua việc các môn đệ đào tẩu khi Chúa bị bắt và bị giết chết, Phúc Âm Gioan 19.25-27 nói “Đứng gần thập giá Đức Giêsu, có thân mẫu Người, chị của thân mẫu, bà Maria vợ ông Cơlôpát, cùng với bà Maria Mácđala. Khi thấy thân mẫu và môn đệ mình thương mến đứng bên cạnh, Đức Giêsu nói với thân mẫu rằng: “Thưa Bà, đây là con của Bà.” Rồi Người nói với môn đệ: “Đây là mẹ của anh.” Kể từ giờ đó, người môn đệ rước bà về nhà mình.
Qua việc không tin Chúa sống lại, tưởng đâu là ma quỉ hiện hình, đến nỗi Chúa phải mạnh dạn xác tín “Thầy đậy mà! Ma quỉ nào có xương thịt như thầy đây!” Và Chúa hỏi họ xem có gì ăn không? Chúa ăn trước mặt họ để minh chứng Chúa sống lại thật.
Nên khi Chúa nói “Bình an cho các con!” có nghĩa là: Thầy sống lại thật rồi đây nè! Kẻ giết chết Thầy không đáng sợ như chúng con tưởng! Vì Thầy chiến thắng họ! Hãy tin vào Đấng Phục Sinh! Đấng Phục Sinh chính là bình an!
Từ đó chúng ta hiểu được rằng: Khi chúng ta sợ là vì chúng ta mất bình an. Mất bình an có nghĩa không đủ tin tưởng vào Chúa. Cũng từ đó, chúng ta thấy các thánh tử đạo trước khi chết vẫn không sợ vì tin tưởng vào Chúa là Đấng bình an.
2. Câu Chúa nói “Bình an cho anh em! Như Chúa Cha đã sai Thầy, thì Thầy cũng sai anh em.” có nghĩa gì?
Có nghĩa là các tông đồ tiếp tục sứ mệnh truyền đạo và mang ơn cứu rỗi cho muôn dân như Chúa Giêsu đã làm.
Truyền đạo và mang ơn cứu rỗi có nghĩa là rao truyền việc Chúa Cứu Thế xuống làm người, chịu chết nhục nhã và phục sinh vinh quang.
3. Người thổi hơi vào các ông và bảo: “Anh em hãy nhận lấy Thánh Thần. Anh em tha tội cho ai, thì người ấy được tha; anh em cầm giữ ai, thì người ấy bị cầm giữ.” Như vậy ngày Thứ Nhất trong tuần, ngay sau khi Chúa sống lại thì các tông đồ đã nhận Chúa Thánh Thần rồi. Tại sao cần nhận Chúa Thánh Thần trong lễ Ngũ Tuần làm chi nữa?
Chúa Thánh Thần được Chúa Giêsu thổi hơi ban cho các tông đồ được mô tả trong Phúc Âm hôm nay cũng chính là Chúa Thánh Thần lấy hình lưỡi lửa xuống trên các thánh tong đồ trong ngày lễ Ngũ Tuần. Nên các tông đồ nhận Chúa Thánh Thần nhiều lần và mỗi lần có ý nghĩa khác nhau:
Hôm nay, chiều ngày thứ nhất trong tuần… nhà các môn đệ ở, cửa đều đóng kín, vì sợ người Do Thái. Chúa Giêsu hiện đến và nói: Bình an cho các con… Rồi Ngài thổi hơi ban Chúa Thánh Thần và ban quyền tha tội… Qua sự việc nầy Chúa Giêsu chuyển giao sứ mạng truyền đạo của mình cho các tông đồ và đồng thời cũng chuyển giao sức sống, thể hiện qua hơi thở, của Chúa Thánh Thần cho các tông đồ.
Còn trong ngày lễ Ngũ Tuần, Chúa Thánh Thần đến qua sức mạnh của gió và qua hình ảnh hun nóng của hình lưỡi lửa để chính thức tuyên bố lệnh sai đi rao giảng Tin Mừng khắp thế gian cho các dân tộc. Giáo Hội được thành lập, Dân mới Thiên Chúa được thành hình từ khắp nơi trên thế giới. Ngày Lễ Ngũ Tuần giống như ngày xuất quân, ra trận để chinh phục thế giới về với Chúa.
Cũng như chúng ta, trong ngày lãnh nhận Bí tích Rửa Tội, chúng ta cũng đã lãnh nhận Chúa Thánh Thần… Nhưng khi đến tuổi chứng nhân cho Chúa, chúng ta lãnh nhận Bí tích Thêm Sức để thành chiến sĩ, để được đóng ấn Chúa Kitô, nhận lãnh nhiệm vụ mang Tin Mừng cho toàn thế giới.
III. Thực hành Phúc Âm:
Trằn trọc – trăn trở – lăn qua lăn lại
Những từ nầy rất bình dân, có vẻ nhà quê và ít khi thấy trong văn chương, nhất là loại văn chương hoành tráng phát xuất từ những đỉnh cao trí tuệ.
Nhưng nói thật: Tôi lại thích dùng những từ “hai lúa” nầy vì nó tượng hình và diễn tả rõ nét một tâm hồn thiếu bình an thể hiện qua những giấc ngủ: Trằn trọc – trăn trở hay lăn qua lăn lại.
Người ta thường tìm cách cắt nghĩa hay giải thích lý do tại sao trăn trở, trằn trọc hay lăn qua lăn lại suốt đêm… Vì khó ngủ. Nhưng tại sao khó ngủ?
Khó ngủ, vì mắt nhắm mà trí óc vẫn làm việc.
Thí dụ: Tìm cách để thoả mãn tức giận với ai đó. Trí óc luôn làm việc dù mắt có nhắm lại.
Lý do Phúc Âm cho chúng ta một giải thích là thiếu bình an hay không an bình.
Ghét người khác thì làm sao có bình an tâm hồn.
Không bình an thì trăn trở và thao thức toan tính đủ điều.
Khi Chúa chúc bình an cho các con là Chúa ban chính Chúa cho chúng ta.
Chúa là Đấng Bình An vì “hãy yêu thương nhau như Thầy yêu thương! Thật vậy! Yêu thương thì ngủ ngọn vì tâm hồn có Chúa, có bình an.