Thân em như trái bắp non
Mua về anh mở, vỏ ngoài, vỏ trong
Rồi anh đem luộc, xay, phơi…
Anh đem anh để, trên lò nướng than!
Đến khi bắp chín, anh thoa mỡ hành Anh cầm anh cạp, hạt non chẳng còn! No nê, anh đã chán chường Anh quăng em vào xó, cho ruồi nó bâu!
Ngày kia, anh nhớ bắp non Anh ra ngoài phố, anh tìm bắp son Tìm cô bán bắp năm xưa Tìm em chẳng thấy, tìm người trồng ngô
Cả ruộng bắp, mênh mông bát ngát Anh nghĩ thầm: “Chắc chắn có bắp thôi, Hãy đợi đấy, ta mang chúng về, cùng một thể”! Nào ngờ đâu, anh trồng bắp trả lời: “đã có chủ rồi, xin hẹn anh mùa sau!” Của ngon phải quý, mua ngay khi đúng mùa Hoa qủa cũng như con người Nâng niu, thương mến, chớ xem thường của Trời Ban
Dù là trái bắp con con Cũng biết đau thân xác, cũng biết cười khi hồn vui Anh về lượm lại bắp xưa Lòng đầy hối tiếc, anh đem chôn thân vàng…